Đạo Phật đã xác định rõ ràng, phàm làm một vị Thầy dạy người tu hành là tự thân mình phải tu hành chứng đạo. Chứng đạo của Phật giáo không có gì khó khăn, chỉ có tâm mình Vô Lậu, nếu tâm chưa Vô Lậu thì không nên dạy người tu tập, nhất là những vị thầy Thuyết Giảng (giảng sư).
Căn cứ vào 12 cửa vào đạo Đức Phật còn dạy tiếp: “Nếu một vị thầy không thông suốt 12 cửa vào đạo thì không xứng đáng làm thầy Thuyết Giảng. Như vậy 12 cửa vào đạo rất quan trọng nên đức Phật mới dạy như vậy. Chúng ta hãy lắng nghe đức Phật giải thích của 12 cửa vào đạo: “Muốn làm một giảng sư phải Thuyết Pháp về sự yểm ly, ly tham, đoạn diệt, sanh, hữu, thủ, ái, thọ, xúc, sáu xứ, danh sắc, thức, hành, vô minh, như vậy là đủ để làm một giảng sư Thuyết Pháp.
Một người tu theo Phật giáo muốn tu tập tâm Vô Lậumà không thông suốt 12 cửa cửa vào đạo thì không thể nào tu hành tâm Vô Lậuđược. Vì thế đức Phật dạy: “Nếu Tỳ kheo Thực Hành về sự yểm ly, ly tham, đoạn diệt, sanh, hữu …vô minh, như vậy là đủ để được gọi là Tỳ kheo Thực Hành”.
Một người nào tu theo Phật giáo muốn tu tập tâm Giải thoát mà không phá 12 cửa vào đạo thì không thể tu hành tâm Giải thoát được. Theo như lời đức Phật dạy: “Nếu tỳ kheo Giải Thoát không có chấp thủ mọi yểm ly, ly tham, đoạn diệt, sanh, hữu, thủ …. vô minh, như vậy đủ được gọi là Tỳ kheo đã được Niết Bàn ngay trong đời sống hiện tại”. ( 38 Tương Ưng tập 2).
Những lời dạy trên đây của đức Phật rất quan trọng trong việc tu hành.
Ví dụ chúng ta học giới luật đức hạnh nhằm triển khai tri kiến giải thoát tức là đập phá cửa Vô Minh xông vào cửa Minh.
Như vậy chúng ta ai cũng biết từ bỏ cửa Vô Minh tức là chúng ta xông vào mỡ toang cửa Minh bằng tri kiến giải thoát đập phá đẩy lui các chướng ngại pháp. Nếu chúng ta không rõ 12 cửa vào đạo thì chúng ta không biết mình phải xông vào cửa nào để đập phá vở 12 cửa nhân duyên. Mười hai cửa nhân duyên là một trận đồ Thập Nhị Môn Đồ Trận. Thập Nhị Môn Đồ Trận là một trận đồ rất là rối rắm. Tuy 12 của nhân duyên nhưng khi nó chịu đi vào hoạt động thì thiên biến vạn hóa nhân duyên nên cứ duyên này có thì có duyên khác, trùng trùng duyên khởi vô cùng vô tận.
Cho nên hằng phút giây 12 cửa nhân duyên đang tập hợp theo duyên tan hay hợp trùng trùng duyên khởi, diệt. Vì thế những khổ đau của con người cũng liên tục không bao giờ dứt trong vô số kiếp.
Bởi vậy người tu theo Phật giáo cần phải thông suốt 12 cửa vào đạo thì sự tu hành mới mong chứng đạo, vì có thông suốt mới biết mình đang xông vào cửa nào để phá Thập Nhị Môn Đồ Trận.
Trong đồ trận có 12 cửa vào đạo, vậy một người muốn xông vào phá tan trận đồ 12 cửa nhân duyên thì phải biết xông vào cửa nào mới phá được và cửa nào không thể phá được. Trong 12 cửa nhân duyên có bốn cửa vào phá được:
1-Cửa Vô Minh
2-Cửa Lục Nhập
3-Cửa Thọ
4-Cửa Sinh
- Vào cửa Vô Minh thì phải học giới luật đức hạnh, lý nhân quà, lý các pháp vô thường, đó là triển khai Tri Kiến Giải Thoát.
- Vào cửa Lục Nhập thì phải phòng hộ sáu căn, sống Độc Cư.
- Vào cửa Thọ thì phải tu tập Định Niệm Hơi Thở tu tập 19 đề mục.
- Vào cửa Sinh thì phải xụất gia, buông xả hết chỉ còn sống ba y một bát Thiểu Dục Tri Túc.
Khi tu tập chúng ta nên lưu ý 12 cửa nhân duyên này, lúc xông vào cửa này xong thì lại tấn công vào cửa khác, nhiều khi phải tấn công luôn cả bốn cửa cùng một lượt.
Đây là những điều cần hiểu rõ 12 cửa nhân duyên để khi tu tập biết rõ đang phá vỡ 12 cửa nhân duyên để chúng không còn tập khởi mọi sự đau khổ.
Đến đây chúng tôi cảm thấy tạm đủ để quý vị hiểu biết tu tập 12 cửa nhân duyên mà không sai đường lạc lối. Chúc quý vị tu tập thành công tốt đẹp.
Kính ghi
Trưởng Lão Thích Thông Lạc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét