Thường người ở đời chưa biết Phật Pháp nên sống trong VÔ MINH, vì thế mỗi hành động việc làm trong cuộc sống hằng ngày đều tạo hành động (nhân) VÔ MINH mà đã VÔ MINH thì tất cả mỗi hành động và việc làm đều bất thiện. Do nhân VÔ MINH bất thiện nên phải gặt lấy quả khổ đau. Do VÔ MINH nên các HÀNH VÔ MINH, các HÀNH VÔ MINH nên tạo ra muôn vàn thứ khổ đau. Cho nên đức Phật nói: “Các hành lấy vô minh làm nhân, lấy vô minh làm tập khởi, lấy vô minh làm tác sanh, lấy vô minh làm hiện hữu. Do vô minh có mặt nên các hành có mặt; do vô minh không có mặt nên các hành không hiện hữu”. (149 Tương Ưng tập 2)
Chúng ta cứ suy ngẫm lại lời dạy trên đây rồi xét nghiệm lại cuộc sống hằng ngày. Chính con người đau khổ vì VÔ MINH, làm mọi việc mà không biết mình làm thiện hay ác, đó là VÔ MINH. Do VÔ MINH nên cuộc đời con người phải chịu nhiều khổ đau và khổ đau mãi mãi.
Muốn thoát mọi sự khổ đau thì phải phá vỡ VÔ MINH. Phá vỡ VÔ MINH thì phải MINH. Vậy làm như thế nào mới có MINH?
Phải tin vào PHẬT, PHÁP, TĂNG và GIỚI, khi lòng tin đã được đầy đủ trọn vẹn thì chúng ta tập sống như Phật và học tập những pháp mà Phật đã dạy nhờ thế chúng ta mới có đủ: LẠC THIỆN HẠNH, LẠC TRỰC HẠNH, LẠC CHÁNH HẠNH, LẠC NHƯ HẠNH. Như vậy VÔ MINH bị phá vỡ và MINH được hiện bày.
MINH được hiện bày thì VÔ MINH không còn nữa. VÔ MINH diệt thì giải thoát hoàn toàn, con người lúc bấy giờ không còn khổ đau nữa.
Bởi chính VÔ MINH mà con người đau khổ và nhờ có MINH mà còn người thoát khổ vì vậy chúng ta biết ngay đạo Phật giải thoát không phải bằng thiền định mà bằng trí tuệ mà trí tuệ muốn có được thì phải học tập.
Cho nên đạo Phật có tám lớp học rõ ràng, chứ không phải tu tập thiền định như kinh sách phát triển và kinh sách Thiền Tông dạy. Khi tri kiến được học tập đầy đủ giáo pháp của đức Phật thì không có một ác pháp nào xen vào làm tâm hành giả động được. Vì thế đạo Phật còn có mang một cái tên là ĐẠO TRÍ TUỆ. Khi rõ được như vậy chúng ta đến với đạo Phật là đến với sự học tập nhưng phải học tập đúng giáo lý của đạo Phật mới có giải thoát còn học tập sai pháp tức là học tập kinh sách pháp triển thì không bao có giải thoát dù quý vị này có bằng tiến sĩ Phật học nhưng lại do kiến giải của các tổ dù là các tổ Nam tông hay Bắc tông thì vẫn không đúng lời dạy của đức Phật, nên bằng tiến sĩ chỉ để treo chơi chứ không có ích lợi giải thoát gì cho người học tập cả. Học mà không tu như cái tủ đựng kinh sách, thật là uổng cho một đời làm tu sĩ. Có nhiều người tham vọng cao nên quyết tâm đi du học từ nước này đến nước, nhưng cuối cùng chẳng làm chủ được những gì trên thân tâm của họ. Nhưng lại mang danh đi tu khắp nơi trên thế giới để “nổ” với mọi người, chớ có lợi ích gì cho bản thân, chỉ vì danh mà thôi.
___
Trưởng lão Thích Thông Lạc. MƯỜI HAI CỬA VÀO ĐẠO, Nxb. Tôn Giáo, 2012.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét